157
Thời gian như ngựa ruổi
trần thế như mây mù
yêu mình nên tu tỉnh
mau vượt cõi thâm u
158
Đặt mình trong chính đạo
như thước ngọc khuôn ngà
mới mong khỏi lầm lỗi
giáo hóa cõi trần xa
159
Khuyên người theo mình làm
trước giữ lòng cẩn trọng
sửa mình như ươm hoa
hoa thơm tự gió thoảng
160
Ban ta: đảo ngọc báu
chốn nương tựa nhiệm màu
tìm chi nơi kẻ khác
nơi bọt nổi dòng sâu
161
Búa kim cương đẽo ngọc
đầu hôm lửa tối nan
việc ác hại kẻ ác
như ngọc vỡ hoa tàn
162
Dây tầm gửi leo quanh
cội hoa nào chẳng lụi
kẻ phá giới khuôn phò
như hoa tàn ven núi
163
Việc ác làm hại mình
lại dễ như ngồi mát
việc thiện làm lợi mình
lại khó như gieo hạt
164
Người tà kiến mê lầm
chẳng nghe theo chính đạo
vu miệt pháp Như Lai
tự chuốc thêm ác báo
165
Tịnh, ô đều do tâm
chẳng nương người khác được
niệm diệt: dòng suối trong
niệm khởi: ngọn nước đục
166
Suối đục lo hồ trong
chẳng cần ngưng tâm tịnh
suối suối sạch bụi hồng
hồ tỏa trăng đại định