209
Theo nắm bắt hoa không
kẻ đắm say dục lạc
dù tán tụng đạo mầu
chỉ lợi cho người khác
210
Dù thích hay không thích
coi như nước qua cầu
ghét phải gặp cũng khổ
yêu không gặp cũng rầu
211
Không chấp ta, chấp người
không giữ niệm phân biệt
ghét yêu nào buộc ràng
khổ vui làn bụi thoảng
212
Lòng gieo nhân hỷ ái
môi kết nụ cười buồn
xa lìa nhân chướng ngại
tâm bình tỏ phiến gương
213
Tham mê: ngục buồn phiền
giận hờn: xiềng trói buộc
khi lòng như hư không
xích xiềng nào khoá được
214
Tham dục là suối nguồn
lo buồn là sóng nổi
lòng ta như gió yên
suối xanh ngần ba cõi
215
Dục lạc như nước mặn
càng uống càng khát khao
xa lìa hết dục lạc
lo sợ thoảng chiêm bao
216
Ái dục như phong ba
sầu lo như bụi cuốn
khi ái dục lìa xa
lòng ngại gì bụi vướng
217
Hiểu Khổ, Tập, Diệt, Ðạo
nương giới luật chân thường
tròn đầy giải thoát hạnh
là người đáng kính thương
218
Người ly ngôn, tự tuyệt
chẳng mê đắm tham cầu
như mây vàng đầu núi
như hoa nở nhiệm mầu
219-220
Như cỏ hoa đồi suối
mừng ai về cố hương
quả phúc bực hiền đức
chờ ai cõi lạc thường