290
Dời bỏ vương thành nhỏ
tìm cõi ngọc lưu ly
là niết bàn tịch tịnh
người trí sẽ ra đi
291
Gieo khổ cầu an vui
như khát tìm nước biển
lòng sân hận buộc người
như sương giăng bão hiện
292
Hành động không nhằm việc
kẻ ngạo mạn buông lung
lòng mãi xây ngục thất
giam mình chốn lao lung
293
Thường quán tưởng tự thân
việc đáng làm gắng làm
pháp lành luôn tu tập
phiền não dần tiêu tan
294
Diệt tham dục kiêu căng
bỏ thường kiến, đoạn kiến
dời sáu trần, sáu căn
như hạc thần bay liệng
pháp thân thanh tịnh thừa
295
Diệt ái dục kiêu căng
bỏ thường kiến, đoạn kiến
tận diệt thói nghi xằng
huớng về đường bất biến
296
Chúng đệ tử của ta
lòng niệm thường giải thoát
chẳng kể nơi, ngày, đêm
sáu căn thường tỉnh giác
297
Chúng đệ tử của ta
thường nhớ pháp Phật Ðà
từng hơi thở tỉnh giác
tự tại giữa trần sa
298
Đệ tử Kiều Ðáp Ma
lòng thường niệm Tăng già
hòa hợp bầy tiên hạc
ven suối lách, đồi hoa
299
Chúng đệ tử Như Lai
thường quán thân bất tịnh
nguyện như cội đông mai
giữa trần gian tịch tĩnh
300
Chúng đệ tử Cồ Ðàm
chế ngự biển tâm vọng
dù phố bụi, non lam
thường gìn hoa giữ cỏ
301
Đệ tử Kiều Ðáp Ma
thường buộc trăn ngựa ý
nơi động đá am tranh
vui thiền na định tuệ
302
Xiềng thống khổ luân lưu
quẩn quanh trong phiền não
nuôi nấng mãi oan cừu
xuất gia dứt ái dục
trần gian chẳng đắm theo
303
Chánh tín và giới hạnh
là gia tài thánh nhân
dù thôn mai phố bụi
ai ai cũng ân cần
304
Làm lành lưu tiếng thơm
như lên núi tuyết sáng
việc ác như bóng sương
lúc triêu dương ló dạng
305
Chiều dong chơi suối hoa
nằm nghỉ phiến đá biếc
tựa vách động nguyệt tà
một thân chốn núi vắng
gội ba nghiệp trần xa