Lo đời chưa đã, lại lo đông
Lo mãi! cho mình hủ chẳng xong
Mặt nước khói tan, chim vía cá
Đầu non sương phủ dạn thân tùng
Trăm năm tính cuộc còn man mác
Bốn bể thương ai luống lạnh lùng
Ngày ngắn đêm dài đêm lại sáng
Đêm qua ai có bạc đầu không?