Mới bảy mươi, sao đã gọi già ?
Lưng còn thẳng đứng, vững gân da
Bạc phơ mái tóc, mây đưa mộng
Thanh bạch hồn thơ, nắng nở hoa.
Phải trái, dại khôn, đầu vẫn sáng
Thuỷ chung, đen bạc, mắt chưa nhoà.
Sợ chi khúc khuỷu đường muôn dặm
Ta vẫn là ta, ta với ta!

(10-1990)

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (3 votes, trung bình: 5,00/5)
Loading...

Để lại một bình luận