Thơ ơi! Kịp mùa xuân không đấy!
Sáng lên rồi. Đẹp nhất buổi bình minh
Hãy gáy vui như con gà siêng năng, gọi cả làng thức dậy
Nhanh tay lên mà cấy lúa quê mình!
Qua rét đậm, ngày xuân vui ẫm thế
Nước non ta, từ biển lên ngàn
Vui sâu thẳm từ nghìn xưa gốc rễ
Trào lên cùng mùa xuân nhân gian
Cái vui mới của những người nô lệ
Viết lên trời hai chữ Tự do
Cái vui lớn của năm thế hệ
Cùng dựng xây, gìn giữ cơ đồ.
Vui hơn cả mùa xuân đang tới
Mỗi đời riêng nhân thành cuộc đời chung
Sức tươi trẻ đang chuyển lên thế mới
Bước đầu đi mà mở đến vô cùng!
Xin hát khúc ca vui, mùa xuân này hỡi bạn!
Từ tim ta, say như bản tình ca
Như tiếng hát từng băng qua lửa đạn
Rất diệu kỳ, bỗng hoá những cành hoa…
(11-2-1983)