(Tặng cháu Thanh Ly)
Cháu hỏi ông: Đời là gì vậy ?
Biết nói làm sao nhỉ, cháu ơi!
Đời như cái bánh ngon thơm ấy
Cháu cũng như ông có một đời.
Nghe thế cháu cười reo, rối rít:
Bánh cháu còn nguyên, rất ngọt bùi
Bánh của ông ăn, còn quá ít
Cho ông một nửa sống thêm vui!
– Ôi cháu của ông, cháu thật ngoan
Nhưng đời lại không thể “ăn gian”
Bánh đời của cháu còn to lắm
Nhớ để ăn chung bạn một bàn!
(6-1989)