Ai trông lên đó mà trông
Mênh mông Đồng Tháp, mênh mông mùa vàng
Bưng biên, kênh rạch dọc ngang
Dòng sông Hồng Ngự mỡ màng phù sa
Nắng thơm tràm gió la đà
Mát con lộ đỏ, thướt tha bạch đàn…
Nghìn xưa, ngập lụt hoang tàn
Bao năm bom đạn, gian nan kiếp người
Mà nay biển lúa ngời ngời
Cò bay mỏi cánh, trắng trời cò bay
Đất vui mới bấy nhiêu ngày
Sen đâu nghe thoảng hương bay ngát đồng!
Ghé thăm nhà bạn bên sông
Thóc bung đỏ vách, phòng không đủ dài
Mời nhau ngồi tạm hiên ngoài
Râm ran chuyện kể, mà say nghĩa tình.
Thời trai kháng chiến, hy sinh
Tuổi cao, nay vẫn quên mình, vì dân.
Ba mươi năm lẻ, cầm quân
Mười năm qua lại dầm thân Tháp Mười
Đào kênh, xây ruộng, luyện người
Chỉ mong lúa tốt, mong đời bình yên
Chẳng mơ danh vọng, bạc tiền
Tháp Mười ơi! Cõi người hiền đó chăng ?
(Long An tháng 4-1991)