Ôi, sống làm sao nếu chẳng yêu
Hoa chưa nở sáng đã tàn chiều
Bơ vơ đi giữa thời khôn dại
Giây phút vui qua, lại khổ nhiều
Một tiếng thơ rơi, ngàn lệ thấm
Vắng Anh, người bớt ấm bao nhiêu!
Thời gian ơi, nhớ chàng Xuân Diệu
Dào dạt tình dâng nhịp thuỷ triều.

(1-1986)

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (3 votes, trung bình: 4,67/5)
Loading...

Để lại một bình luận