Một tin ngắn
Hãng Roi-tơ:
Binh nhì Mít-lơ
Khai trước toà xử hắn
“Tôi đã bắn
Ở Mỹ Lai
Vào một sáng mai
Những em bé
Đang nằm trên tay mẹ.
Vì sao ?
Vì sao ?
Những người mẹ kia gào
Những đứa bé kia run rẩy
Tôi bỗng sợ
Những cái bấy…
Lạy Chúa! Hãy bắn đi!
Và tôi cùng Cô-ly
Đã bắn chết
Một trăm năm mươi người Việt”.
Mít-lơ nói rất nhanh
Không nghỉ
Như một tràng liên thanh
Bắn thẳng vào trái tim
Nước Mỹ.
Các vị thần công lý
Đang ngủ lim dim
Bỗng mở to con mắt tròn cá chép
Ria mép rung rung
Mấy cái má đỏ bừng
Như mai cua vừa luộc
Mấy cái miệng
Cùng ồ lên một tiếng
Rồi lặng im.
Mít-lơ mặt tái xanh
Tìm đâu nơi ẩn náu ?
Những người mẹ bồng con
Rờn rợn những oan hồn
Đang đứng kia
Thét đòi nợ máu!
Thế là hết
Tên giết người phải chết
Hắn gục đầu
Rất lâu. Rất lâu…
Chợt nghe như trong mơ
Tiếng quan toà, dõng dạc:
“Bị cáo Mít-lơ!
Giết người Việt, không phải là tội ác.
Đó là chiến công
Ông là một anh hùng
Của Thế giới tự do!”
Và phiên toà kết thúc
Không biết trên trần gian
Hay dưới kia, địa ngục!