Em ra nội cỏ ngắm hoa đồng
Không hái vần thơ chỉ hái bông
Chợt nhớ hôm xưa lời bạn nhủ
– Em đừng ích kỷ bắt anh mong
Mong đọc thơ em để biết em
Chiều tà ân ái nhớ hay quên
Anh chàng trai trẻ mà ngơ ngẩn
Vì cả tâm hồn đã tặng em
Này nhớ nghe anh, kể thực tình
Đây nhiều hoa lắm, biết chăng anh?
Hồng vi, mai trắng, hoa hàm tiếu…
Trăm thức đua nhau nở rợp cành
Anh biết chăng cứ mỗi ban mai
Người yêu xa vắng, biết tìm ai
Để mà tặng mấy bông hoa đẹp
Công hái hoa xinh rõ phí hoài
Công danh anh mãi bước đi tìm
Vừa sáng hôm qua mấy tiếng chim
Chúng hỏi anh đâu mà chẳng thấy
Em càng mong nhớ, giả vờ im
1944