Xưa bà Lý Toét đẻ con giai,
Ông Lý tìm tên gọi với đời.
Phải lúc, tìm trong gia phả họ,
Khỏi nhầm đặt trúng huý tên ai.
Láng giềng Xã Xệ chạy sang chơi:
“Mừng bác trời thương có cháu giai.
Tên đặt là gì cho đệ biết?”
Toét rằng: “Thưa bác cháu là Mơi”.
Xã Xệ nghe tên bỗng tái người,
Thưa rằng:”Xin chớ đặt tên Mơi,
Vì tình xin bác thay tên khác,
Bởi chữ Mơi là huý cụ tôi…”
Vò đầu Lý Toét lại loanh quanh,
Thức một đêm thâu nghĩ bực mình.
Rồi đặt tên Minh cho cậu cả.
Đến nhà hộ lại để khai sinh.
Hộ lại nghe tên bỗng giật mình,
Bảo rằng: “Ấy chết! Cái tên Minh
Trùng danh cụ nhạc quan Tri huyện
Đặt thế rồi sinh sự, sự sinh…”
Lầm bầm, Lý Toét cắp ô về:
“Có cái tên mà rắc rối ghê,
Tên chữ hay ho thường chạm huý,
Âu là bố Toét, đặt con Toe”.
Đặt tên mách qué tưởng rằng yên,
Chẳng huý tên ai, đỡ sự phiền.
Ngán nỗi hôm sau rồi mới rõ,
Trùng tên thằng mõ ở làng trên.
Thành ra cụ Lý nghĩ loanh quanh,
Một cái tên con đặt chẳng thành.
Mãi đến bây giờ, gần dạm vợ,
Vẫn còn chưa có giấy khai sinh.