Tương tư – Tú Mỡ
Ruột tằm chín khúc vò tơ rối
Giấc điệp năm canh diễn khắc trường
Muốn nhắn cùng ai, ai nhắn hộ
Mòn đuôi con mắt giải sông Tương
Ruột tằm chín khúc vò tơ rối
Giấc điệp năm canh diễn khắc trường
Muốn nhắn cùng ai, ai nhắn hộ
Mòn đuôi con mắt giải sông Tương
Bác nó làm to, thím cũng to
Bốc nhau thối hoắc nhật nhiều trò
Đúng như cửa miệng người ta mỉa
"Một đứa làm quan cả họ nhờ!"
Sẽ ca ngợi: "Hoà bình thiên vạn tuế!"
Và tôi, Tú Mỡ, đã bày ra diệu kế,
Sẽ được công lênh cứu thế rất tài tình.
Nobel giật giải hoà bình...!
Một mối tơ tình khéo cợt ta
Cợt ta chi mãi hỡi giăng già
Giăng già sao chẳng xe duyên thắm
Duyên thắm hay còn gỡ chửa ra?
Bấy giờ mới sực nhớ,
Mình cũng ra ứng cử.
Vội lách đám đông người,
Bầu phăng cho... Tú Mỡ!
Đây luống rau xanh đẹp tựa bồn
Tôn làm hì hụi bốn hôm luôn
Mỗi hôm chỉ tính năm công điểm
Mỗi điểm xin bà... một cái hôn!
Ông nói mấy câu
"Không đau! Không đau!"
Dù đau đến đâu
Khỏi ngay lập tức.
Mạn đàm trào phúng thi ca,
Điếu thuốc "Lao động", ấm trà "Thanh hương"
Làm ăn giờ giấc đàng hoàng,
Sớm chiều nghe kẻng công an láng giềng.
Đã nổi tài danh từ thuở ấy
Hãy nâng sự nghiệp lúc bây giờ
Nợ đâu đã trót đem mang lấy
Rút ruột tằm ơi, gắng nhả tơ.
Tán đâu ra đấy đậm đà có duyên
Thời khách mất đồng tiền đặt quẻ
Cũng vui tai và sẽ vừa lòng
Nhưng xin thầy chớ "nói ngông"!