Từ khúc – Vân Đài
Sông sâu cá lặn
Cánh nhạn bên trời
Ngày xanh thấm thoát xuân xanh chóng
Non nước vơi đầy có thế thôi
Sông sâu cá lặn
Cánh nhạn bên trời
Ngày xanh thấm thoát xuân xanh chóng
Non nước vơi đầy có thế thôi
Giọt lệ thảm cứ rơi thánh thót,
Khiến lòng ai chua xót vì ai...
Ngùi trông châu lệ tuôn rơi,
Cảm "hai giọt lệ" bao nuôi tấc lòng!
Tiếng gió lùa qua thức mộng chim
Phá tan hương khói giấc êm đềm
Lại thêm tiếng khánh chùa xa thẳm
Quen đến buồng tôi lúc nửa đêm.
Thuyền đi sông nước ngại ngùng
Bến xanh xanh vẫn ngóng trông tháng ngày
Giang Lăng cách trở đâu đây
Nghe đêm vượn hót, nghe ngày chim kêu
Chuếnh choáng toa say sầu tứ xứ
Ngang tàng bánh cuộn gió mười phương
Đôi đường ân ái song song nối
Mây gió biên thuỳ, mộng cố hương.
Một chiếc thuyền nan về bến nước
Hai hàng yến nhạn liệng quanh trời
Rừng thông chen chúc ngàn lau sậy
Bóng xế non đoài lữ khách ai??
Non nước khôn đo lòng bốn bể
Sắc tài thêm tủi hận ngàn xưa
Lau nhau một lũ trò con tạo
Cười gượng bao phen lại khóc hờ
Khóc than sự cũng đã rồi biết sao!
Nước non phải nước non nào?
Xưa sao thanh lịch giờ sao u sầu?
Lòng người chẳng đánh mà đau
Nghĩa bạn những e khi khói lửa,
Tình đời chi quản nỗi chua cay.
Ái ân tiếng gọi ngoài xa thẳm,
Nửa gối phong sương lạnh những ngày.
Em mong ngày khôn lớn
Sẽ vượt sóng ra khơi
Cũng cầm chắc tay súng
Giữ lấy biển lấy trời