Cảm ơn trời đất thật tài hoa
Đưa hết tình anh với đậm đà
Đem cả bài thơ và khúc nhạc
Sắc trời hương đất tạo em ra.

Cảm ơn thầy mẹ khéo nhân duyên
Sinh tạc ra em khối diệu huyền
Dáng nét làm cho anh quyến luyến
Sáng ngời đôi mắt khiến anh điên.

Lắm lúc nhìn em sững mắt anh
Cảm ơn em đã đón anh nhìn
Anh nhìn như thể rơi con mắt
Và cả thời gian cũng đứng im.

Bài thơ này được viết tháng 7-1973 và được tác giả chép tặng trong tập Mười bài thơ gửi nhà phê bình Hồng Diệu tháng 11-1974 với tiêu đề Cảm ơn. Sau đó, tháng 8-1982, bài thơ cũng được tác giả chép tặng ông Đặng Của với tiêu đề Ba lời cảm ơn và đề từ “Chép tặng Đặng Của với tình đồng hương Bình Định và tình bạn tri âm” kèm với cước chú “Mascơva 1.8.82”. Đặng Của khi ấy là Vụ trưởng Vụ Khoan – Khai thác dầu khí, một trong số những nhà địa chất hàng đầu của ngành dầu khí Việt Nam. Ông được cử sang Liên Xô để mua thiết bị cho giàn khoan dầu trong nước, gặp và ở cùng Xuân Diệu trong khoảng một tuần tại nhà khách của sứ quán.

Trong một thời gian dài, bài thơ không được in trong bất kỳ tập thơ hay tuyển tập nào của Xuân Diệu. Năm 2010, ông Đặng Của lần đầu công bố bài thơ trong bản chép tay của Xuân Diệu gửi mình. Tháng 2-2016, Hồng Diệu công bố tập Mười bài thơ, trong đó có bài này.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (5 votes, trung bình: 4,80/5)
Loading...

Để lại một bình luận