Tâm sương – Nguyễn Tất Nhiên
Hôn em
Mới nụ hôn hồng
Sao
Nghe trong nắng sớm hong vàng chiều?
Hôn em
Mới nụ hôn hồng
Sao
Nghe trong nắng sớm hong vàng chiều?
Phải em là giọt mưa thuần
Cho hoa mai biết mùa xuân thế nào
Phải em là giọt mưa rào
Cho bông lúa biết ra sao đòng đòng
Giữ cho nhau một chút tình
Giữ cho nhau một ánh nhìn thiên thu
Giữ long lanh, giữ sa mù
Giữ phai nhạt, giữ đền bù nhạt phai
Có những nụ cười rất dễ thương
Như hoa cười sớm ngát hồng hương
Rồi, theo dời buổi sang ngày, tháng
Những nụ cười kia sẽ… thảm thương!
Em có trăng rằm trong đáy mắt
Hồn anh từ đó khảm muôn sao
Tình anh là một trời trong vắt
Chẳng gợn mây, không sợi vẩn nào…
Bạn thân ơi là bạn thân!
Nhận chăng một đoá hồng?
Nhưng ở đây hoa hồng bày ở quày trạm xăng
Phe phẩy trên tay người bán dạo ngõ “entrance” xa lộ
Là kẻ phải biết thế nào là luật chơi
Khi đùa giỡn với ngôn ngữ
Là hiến đời cho thơ lúc
Hiến thơ cho đời
Năm năm trước ở Maubert
Bên ly rượu chát đỏ
Trời đất đã vào xuân
Ta ngồi nghe lá úa
Hôn em thảng nụ bất ngờ
Âm ba phản xạ đào sâu, tận cùng
Như trời hoảng đất bàng hoàng
Như không phải thế…
Tình đau về với ta buồn
Buồn ta cũng tạt như nguồn mưa đông
Mắt em có thấm lạnh hồn?
Mưa ta có lệ ngoằn trên kiếng đời?