Minh khúc 8 – Nguyễn Tất Nhiên
Tình cần chăng?
Một làn hương ngát đau thương
Trái tim mòn mỏi trông!
Tình cần chăng?
Tình cần chăng?
Một làn hương ngát đau thương
Trái tim mòn mỏi trông!
Tình cần chăng?
Ơn đời tha thứ cho nhau
Ơn người buông thả nhau vào nhớ quên
Ơn sông kỷ niệm dòng hiền
Mang mưa hiện tại kêu thềm nhà
Những con đường mịt sương che
Tôi vô định lái chuyến xe mù đời
Cu tí ngủ gục đâu rồi?
Băng sau, ngoái lại, bời bời nhớ con!
Tay đèn ngoắc bóng phố khuya Phố khuya khuya phố chia lìa ước mơ Và, cô đơn giết mòn chờ Và, hun hút có ai ngờ vẫy theo? Cô liêu…
Chút lòng, đáp lễ cho nhau Vết đau hạnh ngộ kiếp sau bù đền Chút tình, đáp nghĩa nhân duyên Dấu sinh ly mãi còn riêng vợ chồng Chút son…
Khi em cùng nắng tan trường Áo đơm hương gió lòng thơm hương chiều Có người không biết rằng yêu Phần ai quả tráp khăn điều phúc ai? Khi em…
Khi mà, dòng đã xa sông Thì trăng vẫn chiếu buồn trong tháng ngày Khi mà, chim đã xa bay Thì cây vẫn trái tình hoài trông mong Khi mà,…
Ví dù lá đỏ đường xưa Ngoài hiên những nụ tình chưa muốn tàn Ví dù tóc gọi thời gian Ngàn mây phiêu lãng cũng cần suối sông Ví dù…
Tình đã đến trong những ngày địa ngục
Trong những ngày người, thú phải như nhau
Trong những ngày ác quỷ toạ ngai cao
Phô nanh vuốt bày gươm đao xiềng xích
Tình đã thở giữa ngày ngày ngạt thở
Giữa ngày ngày bức tử mọi con tim
Giữa ngày ngày khẩu hiệu nhọn như đinh
Đóng, đóng, đóng… cho điếc, mù lý trí