Đàn trâu – Đoàn Văn Cừ
Ngày đã xế, bóng chiều đi chầm chậm...
Ít nắng tà dừng lại các cành cây
Mặt trời hôm gần khuất dưới chân mây
Như một chiếc chiêng vàng đương bốc lửa
Ngày đã xế, bóng chiều đi chầm chậm...
Ít nắng tà dừng lại các cành cây
Mặt trời hôm gần khuất dưới chân mây
Như một chiếc chiêng vàng đương bốc lửa
Khu Văn Chỉ bên đường hương khói lạt
Như bức thành văn hoá bị tàn hoang
Nước hồ xanh trong suốt đáy pha lê
Nắng xuân rắc kim vàng trong bụi cỏ
Chiếc chim sẻ trên cành sa xuống mổ
Hạt cơm thừa trong kẽ cỏ non tơ
Đàn bò nâu đưa mũi ngửi say sưa
Những bông thóc sum suê tròn mẩy chín
Nắng vụt tắt, sấm rền vang... sét nổ
Ánh chớp xa lè lưỡi chiếm chân mây
Lửa hồng soi bóng đêm thâu
Mẻ ngô rang đã bắt đầu nổ tung
Mưa khuya nước giá đầy đồng
Hànng tre hút gió lạnh lùng bên ao
Cuối thu, trời biếc, lúa vàng bông
Cỏ nhạt màu xanh, lá úa hồng
Hôm tối chân trời sương tím phủ
Gió đưa hương lúa bốc thơm lừng