Thơ chưa ra khỏi bút
Giọt mực đã rụng rồi…
Lòng tôi chưa kịp nói,
Giấy đã toát mồ hôi…
Thương là thương da diết,
Tôi hiểu nghĩa buồn chưa?
Trăng. Trăng là ánh sáng
Tương tư đã bốn mùa…
Cách xa không vói được,
Cắn áo để tức mình,
Khóc cho trào máu mắt
Rồi ôm mộng làm thinh…