Chiều xuân sang chuyến đò đông
Trai tơ khăn lục, gái hồng thắm môi
Da sông mát rãi da trời
Đây mùa xuân bén trên loài cỏ hoa
Hiu hiu… chiều ngả tà tà…
Buồn lên xóm vắng, cây nhòa khói xa
Đời em như một lời tranh
Và gần như tiếng bên đình trẻ reo
Nghìn thu hội lại một chiều
Buồn hơn nhớ, nhẹ hơn điều trông mong
Có tơ giăng mối hai lòng
Có muôn quan gió luồn trong một người