Tôi lại đến cuối mùa nghe gió lạ
Đón chuyến tàu năm ngoái tiễn thu đi,
Trên đầu tôi, lá thu rơi rụng quá,
Nhưng bạn tôi từ đấy mãi không về.
Tôi khẽ hỏi dòng thông bên dải suối
Sao bạn tôi mãi mãi không về?
Suối nín chảy và thông buồn chẳng nói.
Nhưng bên trời, lặng chỉ dấu chia ly.
Và từ đấy thu sang tôi lạnh quá,
Tôi chia thương với kẻ cuối chân trời,
Và tin chắc khi bên đường rụng lá
Bạn cũng buồn chạnh nghĩ đến tình tôi.
Nhưng thu sang, rồi thu lại sang,
Bao phen sắc lá đổi thay vàng,
Tôi không dám hẹn mong gì nữa
Bạn chết lâu rồi, ngậm tiếng than!
Mải đến chiều nay nhác chuyện xưa
Tưởng người theo mải chuyến tàu thu,
Tôi nhìn chân gió run trong lạnh
Chỉ thấy mây buồn toả vất vơ…