Chiều tay đến sườn non nghe suối vọng
Giận hờn ai non núi chất nhau cao?
Hướng em đi không rõ hướng mây nào
Anh đối diện tình em trong bóng suối
Lòng thương nhớ phần anh riêng đáng tội
Nhưng em đi đường ấy có mưa giông
Giữa cuộc đời gió mạnh chuyển cầu rung
Em có được dìu tay trên ván yếu?
Anh nhớ tóc rung rinh niềm yểu điệu
Ngày đơn sơ bước lạ rụt rè chân
Khi em qua trên sỏi động vui mừng
Anh chẳng dám nhìn lâu quai nón trắng
Anh mong nhớ nhưng rồi anh nín lặng
Làm nên thơ đề tặng những ai đâu!
Quá tin phần rộng rãi của ngày sau
Khi cuống quít tìm nhau anh lạc hướng
Bởi vì anh cứ tưởng…
Chiều xa kia khi lỡ bước chân em
Khuất vai nhau anh trễ nải không tìm
Quên tính toán tình đi theo lịch mỏng…
Chiều nay đến sườn non nghe suối vọng…