Tặng đồng chí tâm giao – Xuân Diệu
Yêu bạn, tôi yêu tất cả Trường.
Đảng đưa tình lạ hoá tình thương
Rộng trên bốn biển, tình vô sản
Giải phóng lòng ta khỏi xích xiềng.
Yêu bạn, tôi yêu tất cả Trường.
Đảng đưa tình lạ hoá tình thương
Rộng trên bốn biển, tình vô sản
Giải phóng lòng ta khỏi xích xiềng.
Lòng tôi mừng rỡ Vôn ga
Sóng bằng trăm dặm đến hoà sông Đông.
Bước đầu Cộng sản kỳ công,
Sông Hồng Hà với Mê Kông cũng mừng.
Đứng tiền đồn Châu Á,
Triều Tiên với Việt Nam
Dưới một trời khói lửa
Tiếng bồ câu bay hứa Hoà bình.
Những người đấu cật, chung vai,
Gặp nhau sao xiết rộng, dài tình thương!
Tình yêu đất nước quê hương
Là tình kính mến, yêu thương đồng bào.
Nửa đời mẹ đã khổ,
Nhưng con sẽ sướng vui.
Ruộng đất đổi tay người,
Nụ cười mai sẽ nở.
Dân cày ta đã đứng lên,
Nụ cười đem lại ở trên môi già.
Mẹ dù đau đớn mù loà,
Ánh xuân sẽ dọi chan hoà tâm can.
Gầy dựng cô, sứt mẻ những bàn tay,
Trật bả vai, rỏ máu những lông mày.
Nhưng cô đến, cả huy hoàng trên trán,
Đâu đã muộn rồi, hãy còn sớm chán!
Máu tươi chảy ba năm trời chiến sĩ,
Có hôm nay một buổi sớm mai đời.
Muôn cổ họng chim trời kêu ríu rít
Khiến mặt trời bối rối cả đường tơ.
Vui vui những cành tơ
Để búp hồng mở, mở.
Gió chim ngoài chân trời
Cũng về chen hội đỏ.
Có thế, nhưng đời là tất cả -
Cột giây thép đứng hát mùa thu,
Đời là tất cả, nhưng cũng có gì đâu?
Như đôi đứa mình lặng lẽ nhìn nhau.