Ông trẻ già – Tú Mỡ
Đứng ngồi khệ nệ oai nghiêm giả,
Ăn nói màu mè đạo đức tuênh!
Động hé môi ra là...thở hắt,
Than cho thế thái với nhân tình.
Đứng ngồi khệ nệ oai nghiêm giả,
Ăn nói màu mè đạo đức tuênh!
Động hé môi ra là...thở hắt,
Than cho thế thái với nhân tình.
Thằng Khánh lơ mơ ngắm
Thốt nhiên bật lời ca:
"Ông là ông thợ cạo
Cạo mặt cho vườn hoa!"
Rồi khi cao hứng bất thình lình
Nàng lại về chơi với bạn tình
Đem vẻ vui tươi và nhí nhảnh
Cho mình an ủi cái vong linh.
Vườn thênh thang rộng
Cỏ non xanh vờn
Hoa đào tươi thắm
Vườn xuân đầm ấm
Ríu rít chim ca.
Ngồi trông núi Tản sông Đà
Tưởng chừng bác Hiếu đâu là có đây.
Rót đầy cốc rượu trao tay
Vắng ai ngồi vọng đưa cay cũng tình.
Thành ra cụ Lý nghĩ loanh quanh,
Một cái tên con đặt chẳng thành.
Mãi đến bây giờ, gần dạm vợ,
Vẫn còn chưa có giấy khai sinh.
Đoàn tù cảm động hoan hô,
Mới hay rằng lính cụ Hồ có nhân
Còn phường tướng tá thực dân
Tuyên truyền xảo trá manh tâm bịp lừa.
Thu sang cảm nguyệt còn ngâm vịnh,
Đông lại hầm chăn tạm nghỉ ngơi.
Chờ đến xuân sang ta sẽ liệu,
Anh em chớ bảo ta lười.
"Bây giờ nghe ông bảo
Thanh niên hãy xung phong
Chống lạnh mặc thêm áo"
- "Sẵn sàng vâng lời ông!"
Bà đi rồi nhưng tôi phải ở,
Công việc đời còn dở tí thôi,
Bao giờ nhiệm vụ xong xuôi,
Về nơi cực lạc, lại tôi với bà...