Hồn hoa – Thái Can
Vì trong đêm tối cánh hoa tươi
Thường biến hình ra thành những người
Tuyệt dịu êm đềm như ánh sáng
Mơ màng trên những cánh hoa mai
Vì trong đêm tối cánh hoa tươi
Thường biến hình ra thành những người
Tuyệt dịu êm đềm như ánh sáng
Mơ màng trên những cánh hoa mai
Ta chọn vần thơ một sắc hồng
Để cô áo đỏ tuyệt vời trông
Trên cành cây gạo hoa càng thắm
Càng thấy thơ ta sắc thắm nồng
Anh đến bên em lặng lẽ nhìn
Trên mày phảng phất mộng thần tiên
Cùng em trong khoảng thời gian lặng
Hồn mộng xa chơi chốn ngọc tuyền
Và trên xanh thẳm mấy vần thơ
Giữa khoảng không gian chẳng bến bờ
Theo rõi hồn ta về dưới gối
Đượm màu xanh thẳm của đêm mơ
Em ước đem thân hoá bóng trăng
Đêm đêm vằng vặc dọi theo chàng
Kiếp này khốn nỗi đường tu vụng
Đợi kiếp sau này có được chăng
Ngoảnh lại...chàng đi cách biệt rồi
Vội vàng ôm lấy đoá hoa tươi
Biết rằng hoa ấy người yêu tặng
Âu yếm hôn hoa, mỉm miệng cười
Chẳng được như hoa vướng gót nàng
Cõi lòng man mác, giá như sương
Ta về nhặt lấy hoa thu rụng
Đặng giữ bên lòng nỗi nhớ thương
Chỉ sợ Quân vương ở cấm cung
Trông mây thêm bận nỗi đau lòng
Nàng ngoài ải nhạn đà cam phận
Lạnh lẽo thân tàn với gió đông!
Sống sao cho xứng đáng
Dân tộc Việt Nam mình
Dưới lá cờ quang vinh
Của Bác Hồ vĩ đại
Con nhớ lần trước
Mảnh đạn bốn bên
Ta vẫn bình yên
Là nhờ núp kỹ