Má đi công tác
Dặn con ở nhà
Chớ đi chơi xa
Vâng theo lời chị
Máy bay thằng Mỹ
Bắn phá lung tung
Con phải coi chừng
Ra hầm con nhé
Nhân đây má kể
Câu chuyện cái hầm
Giữa năm 65
Những ngày tháng tám
Con vừa sáu tháng
Bọn giặc Johnson
Ồ ạt ném bom
Gây bao tai hoạ
Nhà chỉ có má
Ba công tác xa
Má, chị ở nhà
Đào hầm trú ẩn
Lúc đầu hầm cạn
Má vừa ôm con
Vừa cúi lom khom
Thật là vất vả
Ngày qua ngày lại
Má cứ đào thêm
Con dần lớn lên
Biết đi chập chững
Cái hầm thêm rộng
Và cũng thêm sâu
Để nước khỏi vào
Má tìm gạch lót
Để có bóng mát
Má trồng chung quanh
Một bên gốc chanh
Một bên gốc chuối
Hè năm 67
Con vừa lên ba
Lúc mẹ vắng nhà
Tự ra hầm được
Bè lũ Johnson
Cuối năm 68
Bị đòn choáng váng
Phải ngừng ném bom
Ba lại về thăm
Cả nhà đoàn tụ
Bên hầm bụi chuối
Trải lá tươi xanh
Cạnh đó cây chanh
Nở hoa trắng muốt
Chị con hay bứt
Lá thơm gội đầu
Mùa thu năm sau
Con vào mẫu giáo
Cái hầm một dạo
Bị bỏ quên đi
Có rác rưởi gì
Lại đem đổ xuống
Cái hầm dần cạn
Như mặt đất bằng
Sẵn đất sẵn phân
Má trồng dây mướp
Lá lên xanh mượt
Phủ kín góc vườn
Nay thằng Nixon
Ném bom trở lại
Như con chó dại
Cắn bậy cắn càn
Bao cảnh đau thương
Các con đã biết
Nhà ta cũng khác
Ba ít về thăm
Chị đầu của con
Đi vào đại học
Con đã biết đọc
Sắp vào phổ thông
Phải có ba hầm
Chị, con và má
Cái hầm trước đó
Má dành cho con
Có hoa chanh thơm
Có tàu lá chuối
Má con hì hụi
Đào lại mấy ngày
Nó lại như xưa
Đẹp hơn là khác
Làm thêm cái bậc
Lên xuống dễ dàng
Thêm một nắp rơm
Mở ra cho tiện
Trong bao nhiêu chuyện
Má dặn dò con
Nào học cho chăm
Nào vâng lời chị
Con ơi nhớ kỹ
Đề phòng máy bay
Chính cái hầm này
Cứu ta mấy lượt
Con nhớ lần trước
Mảnh đạn bốn bên
Ta vẫn bình yên
Là nhờ núp kỹ
Thôi má đi nhé
Con ở nhà ngoan