Lời Khánh Dư

Ta van ngươi lui bước xuống khoang rồng,
Tâu thánh thượng cho ta vào bệ kiến.
Từ đã ba hôm, ta ngóng trông đoàn thuyền chiến,
Phò hành cung tới đậu bến sông này.
Từ đã ba hôm (ta) mong thấy bóng cờ bay,
Và mui buồm từ xa, phun sóng bạc…
Vì ai đem chiếu son, gài lưỡi mác,
Truyền, hôm nay, sớm tối, các vương hầu.
Phải đem quân về duyệt bến Đồng Dâu,
Ấn kỳ lân vẫn hay không còn nữa.
Ta cũng vứt sườn non con dao rựa,
Trói mình chờ long giá mé sông hoang.
Giữa khi, từ Kỳ Sơn tới cửa biển Đại Hoàng,
Từ sông Lư tới non Hoành mây đua lướt.
Dân phẫn uất sâu thù quân cướp nước,
Đương nghiến răng mài kiếm đợi người Mông.
Ta là đinh trai tráng đất Lạc Hồng,
Lòng đâu đứng nhìn binh vua tan vỡ.
Nhìn móng câu phũ phàng bầy mọi rợ,
Đạp bằng thành tráng lệ, tháp nguy nga.
Ta đã lang thang thăm suốt dải Hồng Hà,
Từ khi bị biếm quan đi đẵn củi.
Ta đã ngắm những làng, nương, rừng, núi,
Nơi năm xưa, kỵ mã Ngột Lương qua.
Ta đã nghe bên lửa, những ông già,
Nghẹn nước mắt hờn ôn câu chuyện cũ.
Ta đã thấy tim rên niềm thống khổ,
Và thấy luồng căm tức chuyển thần kinh…
Lòng kiêu căng bùng nổi sóng bất bình,
Mà trời ơi! Đâu phải.
Trường luyện vũ nơi tưng bừng nắng rãi,
Hia Khánh Dư chưa đặt đế bao giờ!
Đã từng phen ta quăng ngựa lướt vòng đua.
Cùng Tĩnh Quốc, cùng Chiêu Văn, cùng Hưng Đạo!
Đã từng phen ta giương cung mã não,
Ta phi tên run cắm đá bia mài.
Và, từ hôm các tướng tá thi tài,
Ai chưa biết đường đao ngươi Nhân Huệ?
Nên sáng nay, liều ngăn thuyền thánh đế,
Ta van vua cho góp mặt hội vương hầu.
Ưng cho ta dưới trướng cắp gươm hầu,
Khi, quanh án, các hoàng thân bàn việc nước.
Ưng cho ta, khi tù và hô quân vang trời rúc,
Say bơi trong máu vũng gặt đầu lâu.
Ưng cho ta, khỏi nhục nhã kiếp mày râu,
Ưng cho ta, sau dăm lần vui thú ấy.
Trường chiến thắng cát kiêu tung lộng lẫy,
Trăm thương đâm suốt ngực một chiều kia.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Trả lời