Ngồi nghiêng nghe gió phương nào
Âm âm con sóng biển xao mặt chiều
Thuyền ta ghé đảo cô liêu
Phải chăng – một trái tim Kiều tinh khôi
Ngồi nghiêng nghe lửa bồi hồi
Tưởng như bếp sưởi lưng đồi trại hoa
Con thuyền ta chở đầy ta
Tay khoanh nhật nguyệt nghe nhòa châu thân
Ngồi nghiêng dõi từng bước chân
Khi xa tim tím, khi gần xanh xao
Mái chèo gác đỉnh trời cao
Cong mui che kín chiêm bao một thời
Nghiêng nghiêng ngẫm lại chuyện đời
Trong ta cũng có một người nghiêng nghiêng