Giặc Lương lại vượt biên thùy
Cờ giăng mờ đất, ngựa phi rầm trời
Nước nhà thêm trận tả tơi
Lui binh nghĩa dũng, vua dời Long Biên
Quân ta thế ít, thua liền
Trao Triệu Quang Phục binh quyền kháng Lương
Rút về Dạ Trạch náu nương
Dân tôn là Dạ Trạch Vương oai hùng
Chiến khu đầm, núi mịt mùng
Lách lau cũng dốc lòng chung sơn hà
Đêm thuyền độc mộc kéo ra
Giặc Lương sau trước khó mà cứu nhau
Bất hợp thủy thổ ốm đau
Hổ beo cũng phải cúi đầu lui quân
Chiến khu ngày mở rộng dần
Thành Long nô nức tiếp chân bưng biền
Tiến về thu lại Long Biên
Xưng Việt Vương, lại sáng thêm nước nhà
Lý Phật Tổ kéo binh ra
Lẽ đâu bôi mặt gà nhà đá nhau
Nghĩ tình cũ, tính duyên sau
Đất chia lại gả con, hầu kết giao
Lòng tham ai lấp được nào
Lợi che mặt tối thấy sao họa chờ
Phật Tử đánh úp bất ngờ
600. Việt Vương thua chạy đến bờ con sông
Ông tự tận với tấm lòng
Ngày nay đền vẫn bóng lồng nước sâu