Quạt xương trắng phất lượt hồng
(Đề tặng người tình nhân)
Duyên em dù nối chỉ hồng
Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương
Tranh uyên ương dưới giăng
(Đề tặng người mỹ nhân)
Tình duyên nay mới từ đây
Mà hồn kiếp trước đây này phải chăng?
Hỏi thăm những gió cùng giăng
Tranh người con gái tựa ghế ngồi ngủ
(Đêm)
Nghề nghiệp văn chương khó lạ lùng!
Ngọn đèn xanh biếc suốt đêm đông
Sao cô ngủ mãi bao giờ dậy?
Để một mình ai nghĩ chẳng xong
Trông hạc bay
(Giở xuống 5 bài là tranh truyền thần)
Trông khắp trần gian hết thú chơi
Thèm trông con hạc nó lên giời
Hạc kia bay bổng tuyệt vời
Hỏi thăm cung nguyệt cho người chọ không?
Cưỡi ngựa đi thăm bạn
(xuân)
Xanh xanh cỏ mọc chân giời
Xăm xăm trên ngựa nọ người đâu ta
Tri âm ai đó?
Dặm đường còn xa
Trên ao sen chơi hoa
(hạ)
Hỏi hoa, hoa chẳng nói
Trông hoa, hoa lại cười
Hoa nô cũng giống chơi bời
Yêu hoa, hoa có yêu người hay không?
Nước xanh càng tỏ thức hồng
Trên bờ sông chơi giăng
(thu)
Người cũng chưa già
Giăng cũng chưa già
Sông thu một khúc mặn mà cả hai
Trần ai, giăng hỡi, yêu ai?
Đốt lò sưởi xem sách
(đông)
Tuyết sương lạnh ngắt sự đời!
Đốt lò hương, hỏi chuyện người ngày xưa