I
Có nhiều là giầu
Có ít là nghèo
Ai mà không có
Khốn khó trăm chiều
II
Hai cô con gái nhà ai
Mặt hoa da phấn như người đúc nên
Hỏi ra không họ không tên
Đem thân mệnh bạc quanh miền bể Đông
Nợ đời giả mãi không xong
Trăm năm tạc một chữ đồng cùng ai