Đáng nực cười cho bác hủ nho!
Việc đời ai khiến gánh mà lo!
Lo to lo nhỏ lo nào siết
Lo thế mà ai có biết cho
Lo vì công việc báo An Nam
Đã chót đa mang cứ phải làm
Bốn bể phen này không trắng nợ
Tuyết sương âu hẳn bạc đầu thêm
Lo vì tin nước đã lưng sông
Đâu đó đê điều có vững không?
Bốn bể dân tình đương túng đói
Không hay Hà Bá có thương cùng?
Lo vì phong hoá mõi ngày xuy
Thánh giáo không ai kẻ hộ trì
Hằng sản đã không, tâm cũng kém
Sĩ còn chưa trách, trách dân chi
Lo vì xã hội thiếu tiền tiêu
Một kẻ phong lưu, chín kẻ nghèo
Cái nỗi sinh nhai mà khốn khó
Con đường tiến hoá khó mà theo
Lo vì thế cục nát như tương
Cái ruột tầm ai rối vẩn vương
Nhọn chẳng ăn ai, ngòi bút sắt
Cùng ai lo tính lúc đêm trường
Đáng nực cười cho cái sự lo!
Lo quanh lo quẩn chẳng ra trò
Việc đời ai có lo chăng tá?
Ai có lo cùng bác hủ nho?