Tôi tên là mỗ
Quê ở vùng đây
Vì sự vợ bỏ
Khai như sau này:
Nguyên tôi học trò
Nhà nghèo học dốt
Lấy được mẹ cháu
Mặt mũi cũng tốt
Từ ngày lấy nhau
Duyên nợ vàng thau
Một ngày là nghĩa
Trăm năm về lâu
Không ngờ giời ghét
Đến nỗi vợ cháu
Quì cửa công môn
Thảo đơn vĩnh biệt
Từ đây chia cách!
Nam bắc xa nhau!
Mình chê ta khó
Lấy ai cho giầu