Chưa trở về hôn mảnh đất quê hương
Tôi nhắc mãi tên những nơi oanh liệt
Nơi tôi biết cũng như nơi chưa biết
Như một người nhắc mãi tên người thương
Ấp bắc, Lộc Ninh, Hiệp Hoà… Ấp Bắc
Ôi những nơi thao thức cả tâm hồn
Nghe nói đến thấy máu hồng thêm sắc
Thấy đời mình ý nghĩa nhiều hơn
Miền Nam ơi còn bao nơi như thế?
Một xóm nhà heo hút tận đầu non
Một lưỡi cát chênh vênh bãi bể
Một cánh đồng lầy, một khúc sông con
Bỗng lớn lên ngang tầm xứ sở
Phá một đêm ấp chiến lược tơi bời
Bỗng lớn lên ngang tầm lịch sử
Bắn phượng hoàng gãy cánh như dơi
Anh giải phóng quân ơi anh đánh trận nào?
Trận Ấp Bắc lá cờ đầu thắng địch
Trận Hiệp Hoà diệt quân biệt kích
Hay trận Chà Là chặn viện ở Cà Mau
Chắc tên anh dễ nghe dễ nhớ
Cơn gió nào không nhắc nhở tên anh
Tên chơn chất như ca dao tục ngữ
Tên yêu thương như xứ sở quê mình
Tên con số đơn sơ: anh Bảy, anh Hai
Anh Mía, anh Dừa: tên cây quen thuộc
Anh vạch mặt những thằng Ken cướp nước
Anh đạp đầu những thằng Diệm tay sai
Anh Thố lấp lỗ châu mai làm Phan Đình Giót
Chặt cánh tay anh Thế làm La Văn Cầu
Đánh lui một tiểu đoàn bảy anh em Điện Ngọc
Những tấm gương chói sáng như sao
Chống Mỹ ở tuyến đầu, cả miền Nam đánh giặc
Sóng cách mạng dâng cao cuồn cuộn đến vô cùng
Lửa thù hận sôi lên từng tấc đất
Mười bốn triệu nhân dân, mười bốn triệu anh hùng
Phất phới khắp trời cao lá cờ mặt trận
Bóng vươn dài sông núi đoàn giải phóng quân
Ấp Bắc, Lộc Ninh… những bước đi chiến thắng
Những bước đi dân tộc giữa mùa xuân
1-1964