Một chiều cuối năm
Biết em chưa về anh vẫn đến thăm
Căn phòng vắng vẻ anh nhìn mãi
Chỗ em ngồi đọc, chỗ em nằm
Chiếc đồng hồ sao quá ngẩn ngơ
Dừng kim chỉ phút, kim chỉ giờ
Những tờ lịch cũ không ai bóc
Từ lúc người đi vẫn đợi chờ
Cháu nhỏ mở to đôi mắt trẻ
Như nói cùng anh: Mẹ chưa về
Cánh tay áo rách không ai vá
Hay bữa ăn chiều cơm cháy khê?
Vắng em mọi cái đơn giản nhất
Bỗng thành phức tạp, chẳng bình thường
Mà tấm lòng anh chiều nay nữa
Cũng bồi hồi trong nỗi cảm thương…
(1987)