Trốn nỗi buồn vô cớ,
Sao anh chẳng vui đi?
– Tôi ráng tìm hạnh phúc,
Song chẳng biết chờ chi.

Xa xăm ru mộng tưởng,
Anh có thể phiêu lưu…
Tạo hoá không tình cảm,
Sinh ra, tôi đã nghèo.

Anh hãy là thi nhân
Hát nỗi buồn vô cố:
– Tôi không biết làm thơ
Thơ không làm bớt khổ.

Nghĩ ngợi đến tình nương!
Anh sung sướng hơn nhiều…
Nghèo nàn và nhút nhát,
Tôi chưa từng được yêu.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Trả lời