Đêm đêm tiếng của lòng Trung Bắc
Qua núi, qua sông, tới cửa đèo,
Men biển, men rừng vô tới ruộng,
Tìm em Nam Bộ gửi tình theo.
Tiếng yêu đi thẳng vào gan ruột,
Như máu trong thân chảy một giòng.
Tiếng của tay chân thương máu mủ,
Tiếng buồng gan phổi cảm non sông.
Mình buồn, ta cũng chau đôi mắt,
Máu chảy cho nên ruột phải mềm
Gửi súng, gửi tin, và gửi dạ
Vào Nam vun mãi đắp cho em.
Đêm trăng ngủ thiếp trên mây bạc,
Sao ngủ trong tơ, sương dưới cành,
Chim ngủ đằng chim, trời cũng dịu;
Lòng thương đâu ngủ được năm canh!
Ngày chăm cuốc đất, lo ngô sắn,
Đêm chút thảnh thơi mới nghỉ làm,
Lòng Bắc Trung như sương phủ thắm,
Đêm đêm vô tưới dạ miền Nam.
12-10-1946