Ngày đi, anh có hẹn hai năm.
Đưa anh, em có nghĩ hai năm.
Đưa anh không nói nhiều hơn nói,
Nhìn chung quanh nhiều hơn nhìn anh.
Anh có dặn dò, anh săn sóc.
Em có cười, và em có khóc.
Con chúng ta bồng nặng trên tay,
Em ẵm rồi, anh lại giành ngay.
Khối tình nặng cả mây cùng nước,
Trời đất yêu ta cũng ngọt ngào.
Hai mươi bốn trăng em đợi anh,
Than đỏ bên ngoài vùi phủ trấu.
Em gằm nét mặt lòng như dao,
Những chuyện hằng ngày máu muốn trào.
Cây dừa với cây cau cố lớn,
Con ta đi lại đã cao cao.
Mời ăn ai có mời một nửa,
Đã cho nhau sao còn để dành.
Lòng của em tất cả là anh,
Chờ đợi, em không chờ một nửa.
Nhớ thì đếm từng ngày từng tháng;
Yêu không lường năm tháng đâu anh.
Anh ơi! tranh đấu đem gần lại!
Nước Cửu Long sâu, núi Tản bền.
3-1958