Trên đường quần ngựa, chiều kia…
Em ơi, anh muốn dựng bia ân tình
Khi anh qua đó một mình
Thấy còn in bóng in hình đôi ta
Một chiều gió đỡ mây xa
Chiều sương phảng phất cho hoa dịu dàng
Em ngồi dưới gốc cây dương
Mắt yêu xinh đẹp là gương đất trời.
Trái tim anh nói bồi hồi
Mà tim em cũng trao lời vẫn vương
Đất trời chìm giữa yêu đương
Thời gian cũng đượm trên đường vô biên.
Dù anh sống đến ngàn niên,
Không quên những phút cùng em mơ màng
Thu kia, hôm ấy, bên đàng.
Khúc cong cong ấy, bên hàng cây dương.
(8-1964)