Một tiếng cò qua trong gió mau
Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu
Từ năm giống ái vừa gieo hạt,
Cho đến bây giờ mộng chín au.
Khi ấy lòng xanh mới đón tình.
Rảo trường ngăn giữ kín vườn xinh.
Chàng trai nhỏ nhẹ, tôi khi ấy,
Đi giữa thiên nhiên để kiếm mình.
Lá như con mắt cụm mây nhìn;
Trái tựa hình tim, chim hót xin.
Gió ấy đầu hoa ngang ngửa thắm:
Nhị vàng hoa cạnh liếc hoa bên.
Đôi khi ngày nhạt, tiếng chim qua
Xui ngước đều lên để nhớ xa.
Cánh mất còn lưu đường rẽ trắng;
Khi buồn quan ải, rợn làn da.
Ai trả cho tôi những mộng đầu,
Người con gái nhỏ áo sai bâu
Đoạn tình thứ nhất sương bao ấp
Hoa cỏ đưa thơ, lá bắt cầu?
Trong tiếng cò nay vương nắng xưa
Thu sang chim trắng vội bay ngừa
Cổ dài rẽ biếc kêu vô định
Trở lại bên lòng sợi gió thưa.