Lâm râm mưa chuyện trên cành,
Thì thầm lá nói trong mành nước xe.
Phòng anh nghe tiếng mưa đi,
Em xa – chẳng hiểu làm chi giờ này.
Khí đêm man mát qua tay,
Có mưa thưa nhẹ, thêm ngây vị hè.
Ve im, lặng vắng tứ bề:
Em xa – mưa có bay về chốn em?
Hơn là nhắn cá gửi chim,
Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người.
Thôi em nghỉ việc, khuya rồi;
Chăn mưa em đắp cùng trời – với anh.
5-1961