Bá Nha, Trương Chi – Xuân Diệu
Ngọn sáo anh vừa chuốt trong lau,
Lắng nghe ngọn sáo tiếng vi vu...
Bức hình anh mới in trong dạ,
Xem thử bức hình trong như châu...
Ngọn sáo anh vừa chuốt trong lau,
Lắng nghe ngọn sáo tiếng vi vu...
Bức hình anh mới in trong dạ,
Xem thử bức hình trong như châu...
Sao đã nhập tâm mà chửa thuộc,
Ôm như hoa đỏ - giữa lòng ta!
Em như đời sống sinh, sinh mãi
Đời cũng như em bất tận mà.
Như tay ẩy cửa bỗng loá trăng ngà,
Trong tháng ngày, có một ngày gặp gỡ,
Ta đụng vào đâu, mà đổ xuống cả rừng hoa...
Một con người, điệp khúc của bài ca...
Anh kể em nghe những chuyện chim
Trên trời; chuyện những cánh bay tìm...
Con chim đẹp nhất và yêu nhất
Đang đậu trên vai anh, đó em.
Hơn là nhắn cá gửi chim,
Nhờ mưa đưa bức chăn êm tới người.
Thôi em nghỉ việc, khuya rồi;
Chăn mưa em đắp cùng trời - với anh.
Ước em như nước, như trời
Dù nơi đâu cũng bên người, thuỷ chung.
Một tuần công việc tạm xong,
Cầm tay chủ nhật hoà trong phố người.
Vườn hồn hoa chậm hay hoa ủ
Trước sức xuân sang chợp nở đều...
Đêm hoá bếp hồng em chụm thổi,
Ngày thành lụa tuyết để em thêu.
Biết làm sao được thấy em,
Những giờ vàng ngọc, mong tìm đâu ra.
- Xa chi sông núi mà xa!
Lòng anh máu quyện chan hoà bên em.
Tuy là thơ tặng em anh
Nhưng chung một cội với tình người ta.
Ước muôn đôi lứa gần xa
Ngày xuân hái lộc cùng hoa trong này.
Tới Bắc Kinh, cửa Thiên An tới đó,
Tới đời vui; tới Mông Cổ tươi cười...
Mạc Tư Khoa! Tới đây rồi!
Muốn hôn mảnh đất sáng ngời Liên Xô.