Trách em – Xuân Diệu
Anh vừa thương vừa trách
Càng trách lại càng thương
Tìm theo anh xa cách,
Lòng anh đi giữa đường...
Anh vừa thương vừa trách
Càng trách lại càng thương
Tìm theo anh xa cách,
Lòng anh đi giữa đường...
Môi hé nở, nàng tơ tay vịn lá
Bước xinh xinh đứng lại, mắt dâng đầy...
Vòng sẽ khép, chiều ôm thân óng ả.
Gió qua người làm động má thơ ngây...
Ai hay tuy lặng bước thu êm,
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
Em ở nữa giờ, thương mỗi nét
Em đi hai tháng ngóng từng canh
Anh như cây cối chờ xuân biếc
Hôm sớm trông mong ngọn gió lành.
Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
Hây hây thục nữ mắt như thuyền.
Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,
Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.
Trong thân, anh đã thấy hồn
Tinh hoa ánh mắt, xinh giòn cánh tay
Anh ôm khe khẽ mình đây
Ôi thân yêu quí, chứa say tâm tình!
Cải xoong dưới suối đâm tươi
Xuống làng mái ngói điểm vui các nhà.
Thăm hang trước, nhớ ngày xa
Bác trồng khóm trúc nay đà xanh um.
Thắm thiết tình anh gặp cách xa
Cuộn tròn đau khổ sóng tung hoa.
Cuốn em đi đấy, em yêu hỡi!
Cuốn mãi ngàn năm chẳng thả ra.
Nhất định trời cao đất rộng còn vui nắng sớm mây trưa.
Chúng bay đã vào hũ nút, cũng đừng tủi gió sầu mưa!
Giặc Mỹ đã biết hay chưa?
- Chúng tao chính là sự sống!
Chợt hôm nay phải lìa nơi chốn ấy
Ta thẩn thờ như một cánh bèo trôi
Ngày vẫy biệt khu rừng mơ tuổi thơ
Ta xuống đời biết chắc đã xa em.