Thư đưa người tình nhân có quen biết – Tản Đà
Ngồi buồn lấy giấy viết thư chơi
Viết bức thư này gửi đến ai
Non nước thề nguyền xưa đã lỗi!
Ân tình nay có bốn su thôi
Ngồi buồn lấy giấy viết thư chơi
Viết bức thư này gửi đến ai
Non nước thề nguyền xưa đã lỗi!
Ân tình nay có bốn su thôi
Quái lạ, làm sao cứ nhớ nhau,
Nhớ nhau đằng đẵng suốt đêm thâu.
Bốn phương mây nước, người đôi ngả,
Hai chữ “tương tư” một gánh sầu.
Văn chương thời nôm na,
Thú chơi có sơn hà,
Ba Vì ở trước mặt,
Hắc Giang bên cạnh nhà:
Trông khắp trần gian hết thú chơi
Thèm trông con hạc nó lên giời
Hạc kia bay bổng tuyệt vời
Hỏi thăm cung Nguyệt cho người chọ không?
Đa tiền mới đa tình,
Ít tiền, son phấn khinh.
Đi qua phố Hàng Giấy,
Trông nhiều cô cũng xinh:
Ngồi buồn lấy giấy viết thư chơi
Viết bức thư này gửi đến ai
Non nước xa khơi tình bỡ ngỡ
Ai tri âm đó? nhận mà coi
Mười mấy năm xưa ngọn bút lông
Sác sơ chẳng bợn chút hơi đồng
Bây giờ anh đổi lông ra sắt
Cách kiếm ăn đời có nhọn không?
Châu Giang một dải sông dài
Thuyền ai than thở một người vương phi
Đồ Bà thành phá huỷ
Ngoạ Phật tháp thiên di
Người ta hơn tớ cái phong lưu
Tớ cũng hơn ai cái sự nghèo
Cảnh có núi sông cùng xóm ngõ
Nhà không gạch ngói chẳng gianh pheo
Gió gió mưa mưa đã chán phèo!
Sự đời nghĩ đến lại buồn teo!
Thối om sọt phẩn! nhiều cô gánh
Tanh ngắt hơi đồng! lắm cậu yêu