Bờ suối – Phạm Thiên Thư
Chúng mình chiều nọ
Ngó mây lang thang
Ngồi bên bờ suối
Óng ánh tơ vàng
Chúng mình chiều nọ
Ngó mây lang thang
Ngồi bên bờ suối
Óng ánh tơ vàng
Rưng rưng thiếu phụ
Nghe lá vàng rơi
Tưởng chân người cũ
Bâng khuâng phương trời
Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát
Đêm nghe mưa nhỏ
Động mái lều thơ
Dưng nhớ người xưa
Áo vàng thuở nọ
Đêm khuya nơi xóm Bạch Vân
Bốn người luộc bánh chưng xuân chuyện trò
Lửa bừng lách tách reo hò
"Chú miêu" nằm cạnh co ro sưởi mình
Cuối Thu theo gió tìm qua
Bước đi là một giẫm nhoà nhạt sương
Bạch đàn gỗ trắng bên đường
Đàn chim khép cánh bụi đường quan san
Kiều Thu lá úa bay vào
Tiểu khê dải nước trong veo một dòng
Ai đem tơ lụa ra hong
Gió bay lụa xuống vàng lòng xuân thu
Dưới tàng đào lý hồng phơi
Kiều ngồi rửa mặt chim khơi tiếng lòng
Cánh hoa rụng trắng thau đồng
Đáy in thăm thẳm từng không xám chì
Kiều qua muôn dặm bụi hường
Thôn mây vần vũ, quán sương rạc rời
Vượt non xe kiếm mặt trời
Sang sông ngựa hí trông vời nước xanh
Canh gà eo óc hương lân
Đã nghe nhà dưới gia nhân dậy rồi (2500)
Ngoài ao xốc gạo đồ xôi
Tiếng con chó Quít buông hồi sủa trăng