Nhớ ai như nhớ bác Thù Nguyên
Nhớ bác đêm ngày, bác nhớ quên?
Kia nọ đầu non vừng thỏ xế
Có chăng mặt bể ngọn trào lên
Tháng ngày lắm lúc như thoi én
Thân thế đôi ta tựa chiếc thuyền
Nhớ bác, xem thơ như đối mặt
“Bút tình” như vướng sợi tơ duyên