Ấy ai như nỗi bác Thù Nguyên
Khoảng mấy năm trời một chữ “duyên”
Chỉ thắm đã se, se lại đứt
Giao loan mong đối, nối chưa liền
Đêm đông đất khách ai là bạn?
Gió thổi còi khuya ngủ chẳng yên
Nghe nói Âu Dương còn chuyện cũ
Mà hay Nguyệt lão nhớ hay quên?