Hoa ơi! hoa hỡi! hoa hời!
Đương ở trên ngành bỗng chốc rơi!
Nhị mềm cánh úa
Hương nhạt mầu phai
Sống chửa bao lâu đã hết đời!
Thế mà hoa lại sướng hơn người!
Hoa ơi! hoa hỡi! hoa hời!
Khi hoa nụ
Khi hoa cười
Giời còn cho sống chỉ ăn chơi
Không phải lúc đầu đội vai mang, ba chìm bẩy nổi, những như ai!