Quảng Nam – Đà Nẵng quê ta đó
Tháng tám mùa thu năm bốn lăm
Cách mạng bùng lên như ngọn gió
Tan mây để lộ ánh trăng rằm

Không phải nơi chôn rau cắt rốn
Nhưng khi lịch sử ngoặt con đường
Lứa tuổi hai mươi chào độc lập
Nơi đời đổi mới đó quê hương

Kháng chiến những ngày đầu bốn bảy
Ta đi cùng bạn chống quân thù
Trái tim dào dạt như sông chảy
Tiếng hát lên đường khúc nhạc ru

Mây Sơn Chà thắm màu cờ đỏ
Giòng Thu Bồn rộn bước hành quân
Muỗi đốt, đêm rừng, thêm bạn mới
Tình yêu quên cả nỗi gian truân

Chín năm chống Pháp bao đau khổ
Nhưng đất với người đều lớn lên
Dâu Điện Bàn xanh, tằm lứa rộ
Cùng khoai Tiên Đoả, lúa Duy Xuyên

Núi rừng Đại Lộc ngọt lòn bon
Khơi lộng Tam Kỳ tôm cá ngon
Quả bom Bùi Chát kinh hồn giặc
Trận Hải Vân quan, sấm vẫn còn

Giặc Pháp rút đi giặc Mỹ đến
Tội ác chất chồng mười một năm
Núi thù cao ngất ơi Đà Nẵng
Biển giận không bờ ơi Quảng Nam

Chợ Được bãi cồn chưa ráo máu
Vĩnh Trinh nước đập rã thân người
Bốn lăm em bé Mân Quang học
Bom Mỹ ném bừa máu thịt rơi

Chúng ập vào Cẩm Lệ, Châu Sơn
Triệt hạ từng nhà giết sạch trơn
Một thằng Mỹ giày trên xác chết
Vừa la: Giết đi! Giết đi hết!

Nhưng Quảng Nam – Đà Nẵng anh hùng
Quyết đập tan tành lũ ác ôn
Bây đến càng nhiều càng bỏ mạng
Đất này không chỗ xác bây chôn

Bóng anh Trỗi trên từng cột điện
Mỗi chiếc thuyền đi, anh Độ chào
Chị Lý chị Vân truyền sức mạnh
Cho từng bụi lúa lá xôn xao

Đánh lui cả một tiểu đoàn giặc
Chiến sĩ bảy người giếng Điện Ngọc
Thắng lớn năm lần trận Việt An
Lưỡi lê núi Thành, Mỹ nát tan

Lửa cháy căm thù! Lửa khắp nơi
Sân bay Đà Nẵng xác tơi bời
Hai mươi triệu lít xăng Liên Chiểu
Trừng phạt loài gian lửa ngút trời

Quảng Nam – Đà Nẵng quê ta đó
Hai mươi năm trời máu vẫn đỏ
Trước mặt sóng gầm Thái Bình dương
Sau lưng Trường sơn trời nổi gió

Tiến lên! Dải đất quê ta ơi
Miền Bắc miền Nam súng sẵn rồi
Hãy làm quả bộc phá lao vào dinh luỹ Mỹ
Nghìn triệu đứng bên ta như tuyến thép ngời ngời

19-8-1965

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Để lại một bình luận