Những đêm tối là giờ lo tĩnh tọa,
Những chiều im là buổi ráng cầu kinh,
Ta đắm say, mê tín đạo Ân Tình.
Đọc câu kệ “Yêu em… anh nhớ quá!”
Với mong mỏi thiết tha thành chánh quả:
Hồn mong manh trực tiếp với niềm yêu.

Miệng lâm râm, ta tụng niệm thật nhiều,
Tay cung kính khoanh đè trên ngực sợ,
Mắt chẳng thấy vật chi tuy vẫn mở,
Tai bưng im gác bỏ chuyện quanh mình;
Ta thành tâm chờ đợi phút anh linh
Im lặng đến, không biết gì, không nghĩ…

Kìa em lên! Rực rỡ bốn phương trời,
Đôi mắt to ném lửa sáng nơi nơi,
Vừng trán rộng hào quang lòa chói rực
Ta thấy sáng, hồn phiêu phiêu thoát tục
Lòng lâng lâng không muốn ước mơ chi,
Mắt lim dim, đầu cúi gục, chân quì
Mở hết cửa tâm hồn chờ thánh nhập.

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (chưa có vote)
Loading...

Trả lời